Featured

25/8/15

Em buông tay, anh vừa lòng chưa..?

Chỉ là nếu nhớ quá thì nhắn một cái tin không hồi âm, nếu chịu không được thì đòi gặp mặt. Cuộc sống cứ thế mà giản đơn. Nếu một ngày anh có tìm lại em, một là mình sẽ lại yêu nhau, hoặc là em sẽ bỏ lại anh giữa con phố đông và bước một mình.

Em buông tay, anh vừa lòng chưa
Em buông tay rồi.
Ngày mình yêu nhau, cuộc sống này của em chợt xáo động. Em cười nhiều hơn, em để ý tới điện thoại nhiều hơn, em hát nhiều hơn, vui nhiều hơn buồn, hạnh phúc ngập tràn.
Ngày mình chia tay, cuộc sống này của em chợt tĩnh lặng. Em không cười cũng chẳng khóc, chỉ lặng thinh, buồn nhiều hơn vui, điện thoại cũng không buồn cầm theo bên mình, e hay một mình hơn trước, đi công viên một mình, đi ăn một mình, đi dạo một mình, tự nhiên e lại yêu cuộc sống một mình ấy hay nó đã thành thói quen, em vẫn hát, là những bài hát thật buồn.
Ngày nằm cạnh nhau, anh bảo "tớ yêu cậu". Chỉ một câu nói đã đủ khiến trái tim này hạnh phúc. Em hôn anh, nụ hôn đầu tiên. Thế là yêu! Là cuộn tròn trong lòng anh ngậm kẹo ngọt ngủ đến sáng.
Ngày cầm điện thoại anh: "Đổi tên em nhé!", "Em muốn đổi gì?", "Sao cũng được!". Thế là anh nhấn nhá thay đổi một hồi thành "E yêu" kèm với mấy kí tự trái tim đáng yêu.

Em buông tay, anh vừa lòng chưa
"Chỗ dựa cằm thoải mái của anh"
Ngày gặp lại, cầm điện thoại anh, tin nhắn vừa đến từ "E yêu", trái tim đã không còn, tình cảm cũng cạn kiệt. Vậy là người hết yêu. Ta cũng chẳng thể làm gì để thay đổi. Chỉ có thể thay tên người trong điện thoại bằng"người yêu cũ". Mà những gì đã cũ thì chỉ còn ở trong tiềm thức, và đã là cũ thì cũng sẽ chẳng còn xuất hiện trong tương lai cũng như hiện tại. Nhưng khi điều ấy còn trong tiềm thức thì cũng chẳng thể quên được. Chỉ là nếu nhớ quá thì nhắn một cái tin không hồi âm, nếu chịu không được thì đòi gặp mặt. Cuộc sống em cứ bướng bỉnh thế mà giản đơn.
Nhưng mà, cũng đã đến lúc rồi anh nhỉ, đã đến lúc em phải đặt dấu chấm hết cho cuộc tình này, cho cả tình yêu tự huyễn hoặc và cố chấp của bản thân mình. Vì vậy mà em đã quay lại nơi lần đầu tiên mình hẹn hò, chỉ đơn muốn nhớ lại mọi thứ, tất cả những gì đẹp nhất giữa chúng ta, để rồi gom ghém, cất nó thật kĩ, muốn lục tìm cũng khó. Chỉ đơn giản, em muốn đến nơi đó, nhìn thấy nó một lần, trở về kỉ niệm ngày ta yêu nhau, để rồi rời đi, bỏ lại phía sau tất cả những kỉ niệm mình đã từng có cùng nhau. Chỉ đơn giản, em muốn nhìn lại anh lần cuối cùng trong kí ức, để rồi ngày mai, em sẽ là một con người khác, một cuộc sống khác không có sự tồn tại của anh.

Em buông tay anh nhé
Tiềm thức em chẳng thể quên

Tại nơi cuối đoạn đường tìm lại kí ức, tình yêu mình thế là chết, mang theo những kí ức đẹp nhất của chúng ta đi về một thế giới khác. Nơi đó chỉ có những giây phút hạnh phúc của chúng ta, nơi đó chỉ có anh và em của quá khứ, nơi đó là nơi mà chẳng ai trong chúng ta có thể chạm vào lần nữa. Nếu một ngày hình ảnh anh chợt ghé ngang qua tâm trí này, em sẽ chỉ nhớ về thế giới ấy, sẽ nhớ về nó như những gì đẹp nhất, dù gì thì chuyện của mình cũng đã từng rất vui đúng không anh?
Hôm nay, em lại trở về là chính em, hẹn hò với cuộc sống này và trả anh về với tự do. Nếu một ngày anh có tìm lại em, hoặc là mình sẽ lại yêu nhau, hoặc là em sẽ bỏ lại anh giữa con phố đông người ấy và bước một mình.
Em buông tay rồi!
Copyright © 2015 Chích Chòe